CHÀNG TRAI NGÔNG NGHÊNH VỚI NẮNG, VỚI GIÓ VÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI…!!!

… Chặng hành trình những ngày ở thành phố này đã mang đến cho tôi nhiều cảm xúc và trải nghiệm quý giá. 
Mỗi sáng, khi ánh sáng mờ ảo len lỏi vào phòng, tôi cảm nhận được sự yên tĩnh và thanh bình mà không phải nơi nào cũng có được. Sự khởi đầu của mỗi ngày đều là một món quà nhỏ, một sự nhắc nhở rằng cuộc sống có thể trôi chậm lại và trở nên đẹp đẽ hơn khi bạn dành thời gian để chú ý. 
Công việc yêu thích của tôi đã tìm được chỗ đứng vững vàng trong cuộc sống mới này. Từ những buổi sáng sớm đến những buổi chiều dịu dàng, mỗi ngày làm việc không chỉ là một phần của nhiệm vụ mà còn là một niềm vui, một cách để tôi kết nối với chính mình và với thế giới xung quanh. Không còn những giờ làm việc căng thẳng và hối hả, chỉ còn lại sự tập trung và sự hào hứng trong công việc mà tôi thực sự yêu thích…

KEN Ở “MIỀN THƯƠNG”

Cảm xúc, cuộc sống và con người!
….. Những kẻ mộng mơ không đi vì muốn tìm kiếm điều gì cụ thể. Họ đi, đơn giản là để lấp đầy trái tim bằng những khoảnh khắc tự do, để gió thổi tan những âu lo, và để thỏa mãn niềm vui được nhìn thấy thế giới ở những góc độ khác nhau.

Nhưng điều làm cho câu chuyện của những kẻ mộng mơ trở nên trọn vẹn, chính là sự hiện diện của những người bạn đồng hành. Đó là người hiểu bạn mà chẳng cần nhiều lời, người sẵn sàng ngồi sau xe bạn trên những đoạn đường dài, hay người có thể cùng bạn im lặng ngắm một rừng mai anh đào nở rộ, để rồi cùng cười vì sự tuyệt vời của những điều nhỏ bé. …..

CẢM XÚC VÀ TẢN VĂN CỦA KEN...

Đi và viết …!!! Ngông nghênh với nắng, với gió và những cảm xúc của những chuyến đi…

NHỮNG NGÔNG NGHÊNH…

Là những ngày thong dong, tự mình thả bước qua những con hẻm nhỏ đầy hoa của Đà Lạt, giữa không gian mờ ảo của sương mù và ánh nắng nhẹ. 
Mỗi con phố, mỗi ngõ nhỏ lại mang một vẻ bình yên rất riêng, khiến lòng như lắng lại, không còn vướng bận. 
Những khoảnh khắc tĩnh lặng đó, giữa phố núi mênh mang, ta như được sống chậm lại, tận hưởng từng hơi thở của cuộc sống, của sự an nhiên. Đà Lạt vẫn mãi đẹp và dịu dàng đến thế…

NHỮNG LƯNG CHỪNG NỖI NHỚ…

… là những chông chênh nhớ về …

… Có những ngày buồn man mác,… 
Lòng mình cứ uể oải, lười biếng như một chú mèo nằm dài, chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn tìm một góc nào đó, cuộn mình lại mà sưởi nắng. Nhưng cái nắng hôm nay trốn biệt sau những đám mây xám xịt, chẳng thấy đâu. Bản thân tự nhủ phải tươi tỉnh lên một chút, nhưng lòng lại chẳng buồn đáp lời, cứ thế mà lặng thinh, buông trôi theo cái u buồn của trời đất…

ĐI VÀ VIẾT…

Những chuyến đi cùng nắng, cùng gió…

… Thanh xuân em chậm đi một chút, tuổi trẻ tôi nhanh lên hai chút, hi vọng rằng chúng ta sẽ chạm nhau ở một thời điểm mà hai trái tim chung nhịp, hai suy nghĩ chung hướng, hai con người chung một tâm hồn. Tôi lùi bước về sau một chút, để em có thể tự do bước tiếp tuổi thanh xuân mà không phải vướng bận vào gã như tôi. Và rồi có thể tôi sẽ lại chạy nhanh về phía em nếu lúc đó em vẫn cần một trái tim để dựa: “Rồi khi nào tim em rảnh rỗi, lúc ấy gặp anh như người dưng ngược lối. 
Rồi khi nào tim anh rảnh rỗi, lúc ấy gặp em, em bên ai khác rồi..”

Read more →

BLOG’S KEN TRẦN

Ken sẽ kể các bạn nghe về một nơi mà tâm hồn Ken được chữa lành 🌿 
Khi chúng ta rời đi, khi chúng ta tìm tới những nơi xa lạ, thấy cảm giác thoải mái trong một bản làng xa, bóc một gói bích quy và ăn cùng lũ trẻ, chúng ta mới hiểu, thì ra bánh quy cũng là một thứ khác lạ, ngon và dễ ăn hơn những buổi tiệc xa hoa từng có. 
Khi một mình hoà vào rừng núi, mây mù, ta cũng học được cách nhìn và yêu mọi thứ như thể đó là lần đầu và lần cuối ta yêu… Chỉ khi ta đi và tìm kiếm sự thoải mái ở một nơi nào khác, ta mới có thể cảm nhận được niềm vui tràn ngập như lần đầu tiên…

… Chàng trai ngông nghênh với nắng, với gió, với những chuyến đi!

KEN & MIỀN THƯƠNG

 Nếu ai đã từng xem qua bộ truyện Harry Potter, chắc hẳn không bao giờ quên được chi tiết: Vì để bất bại, Chúa tể Hắc ám Voldemort đã phân linh hồn mình ra làm 7 phần, gọi là những Trường sinh linh giá, giấu vào 7 nơi đặc biệt đối với hắn. Nếu như có phép thuật như Voldemort, tôi sẽ giấu một Trường sinh linh giá của mình tại đây, Đà Lạt!

Thành phố này đã chôn chặt biết bao điều kỳ diệu, sôi nổi và hoang hoải của tuổi đôi mươi. Mà nghe nói, khi lên tới cái tuổi trung niên, ổn an, những cảm xúc lạ lùng ấy sẽ không bao giờ trở lại được. Có khi là do nếm trải quá nhiều, người ta ít khi nào hồ hởi như lần đầu, lần thứ 2. Hay có khi là do quá đau, người ta chưa bị đánh mà đã kịp tự vệ, kịp đáp trả…

BLOG’S KEN TRẦN

ĐI VÀ VIẾT … CẢM XÚC

KEN TRẦN – DREAMER ĐÀ LẠT

LẮNG NGHE để QUAN SÁT & CHẤP NHẬN.

Khi đó bản thân sẽ cảm nhận mọi thứ một cách BÌNH YÊN!.